Có lẽ mẹ nào cũng vui mừng khi thấy các mẹ khác khoe bầu, và em cũng không ngoại lệ. Nhưng để có được một đứa con yêu thì phải trải qua nhiều khổ đau và mong đợi nhỉ? Em đã được may mắn hơn mọi người vì có con sớm hơn một chút, nhưng thời gian chờ đợi của em lại dường như lâu hơn rất nhiều. Các mẹ có biết vì sao không? Bởi vì vòng kinh của em không đều, thậm chí lộn xộn kinh khủng, nên em không biết đường nào để kiểm tra. Có khi chỉ cách nhau 3 tuần thì thấy, nhưng lần khác lại mất tới gần 2 tháng, thành ra em không biết khi nào sẽ chậm nữa. Thật khó khăn đấy các mẹ ạ.
Em và chồng đang mong con rất nhiều! Chỉ có hai người với nhau nên em chưa bao giờ cảm thấy mình là một gia đình trọn vẹn cả. Nếu có tiếng trẻ con cười đùa, khóc nữa thì hạnh phúc sẽ càng tràn đầy. Em mong chờ từng ngày một để có được đứa con yêu thương.
Bạn đang xem: Bàn tay đỏ, điềm báo niềm vui
Nhưng khổ nỗi, mong mãi vẫn chẳng thấy dấu hiệu gì cả. Em cũng không thể dựa vào vòng kinh vì nó không ổn định. Vì vậy, em chưa bao giờ có được cảm giác hồi hộp, hy vọng như các mẹ khi bị chậm kinh vài ngày. Liệu có nên tự mua que thử khi không có dấu hiệu gì để kiểm tra? Thật buồn cười quá. Vậy đấy, em chỉ có thể ngồi đợi! Thời gian đó thật là dài dằng dặc các mẹ ạ. Vòng kinh không đều còn khiến em lo và buồn nhiều lắm. Trong những tháng đầu, em thậm chí sợ không biết có thể mang thai hay không. Hiện tại, nhiều người khỏe mạnh mà vẫn không thể có con, huống chi em lại có vấn đề như vậy. Nếu không có con, cuộc sống sau này của em sẽ trở nên rất tẻ nhạt và tồi tệ. Mỗi lần suy nghĩ về chuyện con cái, em lại lo lắng như vậy. Dù em đã kiểm tra sức khỏe thường xuyên và bác sĩ nói không có gì nghiêm trọng cả.
Chồng em thì vốn tính vô tư, nên cứ vài ngày lại hỏi: “Chưa thấy gì hả vợ?” Điều này làm em càng thêm nóng lòng như lửa đốt. Đôi khi em còn không trả lời được mà chỉ ôm mặt khóc. Từ đó, anh chồng em mới hỏi nhiều hơn về chuyện con cái, nhưng sự lo lắng trong em chẳng giảm đi chút nào.
Xem thêm : Xét nghiệm Fibrinogen: Tìm hiểu về ý nghĩa và mục đích sử dụng
Sau đó, em phải đến bác sĩ một lần nữa vì cơ thể gặp chút vấn đề. Trong những ngày liền, em cảm thấy mệt mỏi và khó chịu ghê gớm. Bàn tay của em trở nên đỏ và ngứa. Hai vợ chồng lo lắng vì nghe nói là bàn tay đỏ có liên quan đến bệnh gan. Ôi, nếu như thực sự như vậy, em phải điều trị xong mới có thể có con được. Em lo đến mức phát khóc. Chồng lại trách em suy nghĩ quá nhiều nên mới mắc bệnh như vậy. Rồi chẳng để em khóc lóc than thở, anh bắt em xin nghỉ làm để đến bệnh viện kiểm tra.
Hóa ra không phải em mắc bệnh, mà là… em đã có bầu. (Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau, em điện thoại cho cơ quan xin nghỉ, chồng đã chờ sẵn dưới cổng để chở em đi bác sĩ. Cô trưởng phòng đẩy gọng kính, nhìn em ngạc nhiên: “Sao mấy hôm trước còn tươi rói mà bây giờ lại ốm đau ủ rũ như vậy? Phải đi viện chắc là tình hình không ổn rồi, lúc nào cháu cảm thấy đau?”. Em buồn bã trả lời: “Tự nhiên cháu thấy mệt mỏi và khó chịu lắm cô ạ, bụng chướng và bàn tay lại đỏ lên, lại còn ngứa ngáy nữa. Cháu đang lo lắng có mắc bệnh gan”. Nghe những lời đó, cô trưởng phòng như nhảy một cái và nói: “Đâu, thứ gì đưa tay chân cháu xem nào?” Em giơ tay lên, cô trưởng phòng nhìn trong một lúc rồi nhìn toàn bộ cơ thể em, vẻ dò xét: “Mặt em xanh xao, và tay chân như thế này, có lẽ em đang mang thai đấy hả cháu?” Em cười: “Cô cứ đùa thôi, cháu đi đây không muộn ạ, cô cho cháu nghỉ cả ngày nhé!”. Em rời khỏi cơ quan và vẫn nghe tiếng cô trưởng phòng nói theo sau: “Ừ, cứ đi khám xem thế nào! Cô nghi mình có thai rất nhiều, trước kia cô cũng đã nhiều lần tay đỏ như vậy mà”.
Khi đến gặp chồng ở dưới, em nhớ lại những lời “sếp” nói mà thấy vui. Lúc trước đang buồn thê thảm vì lo bệnh tật, cô lại bảo có thai. Giá như có phép màu nào biến điều đó thành sự thật thì tốt biết mấy. Bây giờ em đang lo lắng về bệnh thật, không biết khi nào mới có con được đây.
Xem thêm : Quan hệ vào ngày rụng trứng có thể mang lại thai nhi không?
Em ngồi đợi kết quả sau khi làm các xét nghiệm, vừa mệt vừa buồn. Em nghĩ ngợi linh tinh và nước mắt cứ ứa ra. Chờ mãi chồng mới đến mang kết quả về, rồi dắt em vào phòng bác sĩ. Trái tim em đập thình thịch, em nắm chặt lấy tay ông xã. Em lo đến phát run vì sợ mắc bệnh thật. Nhìn em sợ quá, ông bác sĩ mỉm cười trấn an: “Không có gì mà phải run rẩy thế, hãy bình tĩnh lại xem.” Rồi ông bác sĩ tiếp tục xem các bản xét nghiệm. Chồng em lắp bắp: “Bác sĩ, em mắc bệnh gì vậy? Có nguy hiểm không ạ?” Một lúc sau bác sĩ ngẩng lên, lại cười: “Không có bệnh gì cả, cơ thể bình thường, chỉ đơn giản em đang mang thai thôi. Thai nhi đã được 7 tuần rồi đấy, và việc tay bị đỏ và ngứa là do hormone estrogen tăng cao khi mang thai, cộng thêm lượng máu tăng gây ửng đỏ ở bàn tay. ” Ôi trời ơi, em suýt ngất khi bác sĩ nói xong. Chồng thì tròn mắt tròn mặt, lắp bắp: “Có thật không hả bác sĩ, vợ cháu đã có bầu rồi ạ???” Ông bác sĩ già lại cười: “Chứ không lẽ tôi đang đùa với anh chị hả? Hãy đưa vợ sang khoa sản để làm vài xét nghiệm cần thiết và tư vấn chăm sóc thai kỳ nhé!”
Ôi, thật cứ như trong giấc mơ vậy. Chúng em nhảy tưng bừng trong vòng tay của nhau sau khi ra khỏi phòng. Cô trưởng phòng đã nói đúng, quả là “thần y”. Em nhanh chóng lấy điện thoại để gọi sếp và khoe với cả công ty, cười vang: “Sếp ơi, cô bảo em không nghe, lúc trước cô cũng không dùng que thử thai, chỉ cần nhìn bàn tay là biết có bầu hay không. Cô cũng không sai lần nào”.
Giờ em kể lại câu chuyện mang thai cho mọi người, ai cũng chế giễu em là “ngố”. Có bầu mà không biết, lại còn nhầm thành… bệnh gan! Nhưng đó chỉ là lần đầu tiên nên em không biết ấy thôi. Lần sau thì chắc chắn em sẽ có kinh nghiệm. Mẹo nhận biết mang thai bằng lòng bàn tay của cô trưởng phòng em thật sự đúng. Em chia sẻ lại để mọi người cùng chú ý nhé! Có thể có nhiều người như em, không cần que thử mà vẫn phát hiện mang thai nhờ lòng bàn tay.
Em đã đón được rắn con rồi, chúc các mẹ khác cũng sớm sớm có được rắn của mình!
Nguồn: https://yeuconthongthai.com.vn
Danh mục: Mang thai