Hẳn ai cũng mong muốn có được niềm vui của việc trở thành một người mẹ. Chính vì thế, sau ba năm kết hôn mà tôi vẫn chưa thể thụ tinh. Sự mong đợi của chồng tôi càng tăng lên khi ông bà nội đã là những người già trên 70 tuổi. Chúng tôi đã dành rất nhiều thời gian, tiền bạc và công sức để tìm kiếm cách mang thai, từ thuốc Đông y đến y học hiện đại, nhưng chẳng thể đạt được kết quả mong muốn. May mắn thay, một người bạn giới thiệu cho tôi về Bệnh viện Phụ Sản Quốc Tế Phương Châu (BVPSQTPC) – nơi dành cho những cặp vợ chồng hiếm muộn. Tôi đã không chần chừ mà lựa chọn nơi này, đặt niềm tin và hy vọng cuối cùng của mình vào đây.
Một nơi tuyệt vời để đặt niềm tin
Đến BVPSQTPC lần đầu, tôi đã thật sự hài lòng với phong cách chuyên nghiệp của đội ngũ y bác sĩ. Họ luôn tận tâm, lịch sự và hướng dẫn tận tình, tạo nên một không gian thoáng đãng, sạch sẽ và thoải mái cho bệnh nhân. Bệnh viện được trang bị nhiều thiết bị hiện đại để phục vụ khám và điều trị bệnh. Đúng như tầm cỡ quốc tế, BVPSQTPC đã vượt qua mọi mong đợi của tôi.
Sau một thời gian điều trị tại khoa IVF, tôi nhận được tin vui từ bác sĩ Nguyễn Thị Xuân Yến – “Chị đang mang thai, trong tử cung của chị đã có một túi thai phát triển”. Lúc đó, tôi vô cùng hạnh phúc và không tìm được lời diễn đạt hết niềm vui đó. Từ lúc có thai, tôi cảm nhận được hình hài nhỏ bé trong bụng, nghe được nhịp tim và những cú đá của con. Tất cả những trải nghiệm này đối với tôi vô cùng đáng quý.
Cảm xúc bất ngờ
Ba tháng đầu tiên của thai kỳ, tôi trải qua những cơn ốm nghén khó khăn, không thể thưởng thức bữa ăn ngon lành, luôn cảm thấy mệt mỏi và không thể có giấc ngủ ngon. Nhưng tôi cố gắng vượt qua tất cả vì tôi biết mình rất may mắn và hạnh phúc được trở thành một người mẹ – một thiên chức cao cả mà phụ nữ nào cũng mong muốn có.
Khi bước sang tháng thứ tư, tôi càng tận hưởng những cảm xúc bất ngờ khi biết rằng con tôi đang từng ngày lớn dần trong bụng mẹ. Mỗi tối trước khi đi ngủ, chồng tôi không quên sờ nhẹ bụng của tôi và tâm sự với con yêu. Cả hai chúng tôi đã có những cuộc trò chuyện vui vẻ với con trong niềm hạnh phúc tột đỉnh. Con đã nghe được giọng nói quen thuộc của ba mẹ, và đã trả lời bằng những cú đá trong bụng mẹ. Chồng tôi hào hứng nói: “Em ơi! Hình như đây là cái đầu của con thì phải…”.
Sumo – Thiên thần bé nhỏ
Mỗi buổi sáng tôi gọi tên con “Sumo ơi…”. Con đã nghe giọng mẹ nên luôn uốn éo làm cho cái bụng tròn của tôi trở nên méo mó, nhưng tôi vui và hạnh phúc lắm. Mỗi ngày trôi qua, tôi có những khoảnh khắc diệu kỳ với con. Những kỷ niệm này sẽ mãi được khắc sâu trong tâm trí tôi. Tôi đã đặt tên cho con là Sumo, vì tôi muốn con trai của mình khỏe mạnh, cao to và đáng yêu như một thiên thần.
Qua con, tôi đã trở thành một người mẹ khác biệt. Từ một người yếu đuối, tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn, biết có trách nhiệm và lo toan cho gia đình. Cuộc sống này còn rất nhiều việc cần phải làm, và tôi đã có suy nghĩ đó – tất cả vì con.
Tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn chân thành tới đội ngũ y bác sĩ và nhân viên BVPSQTPC đã hướng dẫn, chăm sóc tôi rất tận tâm và chu đáo trong thời gian tôi điều trị bệnh ở đây. Tôi rất – rất cảm ơn!
Thông tin về bé
- Họ tên mẹ: Hứa Huỳnh Ngọc Thi
- Họ tên bé: Trần Gia Lộc (Sumo)
- Sinh ngày: 04/6/2012